Lịch sử hình thành
CẢNG SÀI GÒN được mở từ ngày 22 tháng 2 năm 1860, đến tháng 4 năm 1963 - sau khi Hòa ước Nhâm tuất (05-06-1862) được Napoleon III và Vua Tự Đức phê duyệt - thì chính thức thuộc sự cai quản của Nhà nước Pháp với tên gọi Thương Cảng Sài Gòn.
- - Khu vực Hàm Nghi: 4 km dọc bờ phải sông Sài gòn với 3 cầu tàu cho tàu nội địa.
- - Khu vực Nhà Rồng (vị trì cũ): dọc sông Tàu Hủ với 3 cầu tàu cho tàu nước ngoài.
- - Khu vực Khánh Hội: dài 1.25 km with 11 cầu tàu cho tàu nước ngoài.
- - Khu vực Chợ Cá: 3 cầu tàu và 2 bến.
Từ ngày 25 tháng 7 năm 1975, Thương Cảng Sài Gòn đổi tên mới là Cảng Sài Gòn theo quyết định của Tổng cục trưởng Tổng cục đường biển. Cảng Sài Gòn có tổng diện tích là 475.000 m2, 3 bến xếp dỡ với chiều dài cầu tàu:
- - Bến Nhà Rồng (428 m)
- - Bến Khánh Hội (1,264 m)
- - Bến Tân Thuận (866.5 m)
Qua nhiều giai đoạn phát triển, ngày nay, Cảng Sài Gòn là một cảng quốc tế, cảng chính của miền Nam Việt Nam. Tổng diện tích mặt bằng là 500.000 m2 gồm 5 khu cảng (Hành khách tàu biển, Nhà Rồng Khánh Hội, Tân Thuận, Tân Thuận 2 và Cảng Thép Phú Mỹ) với 3.000 m cầu tàu, 30 bến phao và 280.000 m2 kho bãi.